Confusion after Chinese woman receives letter from university addressed to 'Ching Chong' A Chinese woman thought she was the victim of racism after receiving a letter from her alma mater addressed to a "Ms.Ching Chong," but was shocked and relieved to learn the truth.SierraChenFBPost In her post, Chen said the contents of the letter were not unusual, but the name listed as the recipient
Lấy Chồng Quyền Thế - Chương 21 Không thể chọc vào vị phật tổ nàyUông Dương mặc quần áo bệnh nhân, chân trái bó bột, hai tay chống nạng, vẻ mặt miễn Phan Hồng Tươi. 20 chương. 108862 View Ngôn Tình Sắc. 3. Thay Chị Lấy Chồng . Mộc Tâm. 516 chương. 104847 View
Truyện Hái Hồng - Chương 50. Trình Ý hoàn toàn chưa từng lo lắng hắn và Chu Hồng Hồng rốt cuộc có xứng hay không, hắn là loại khư khư cố chấp, đã nhận định mình và cô là trời đất tạo nên.
Chu Hồng Hồng nhẹ nhàng kéo áo Trình Ý, chỉ sợ hắn nói ra lời càng ác độc hơn. Hoàng Dĩnh sắc mặt tái trắng. Cô khiếp sợ khi thấy Trình Ý xuất hiện, đã quên phản bác hắn. Không khí ngưng trệ vô cùng khó thở, Phùng Nhã Phi cười khan nói: "Mình và Hoàng Dĩnh đi ăn cơm trước, lần sau họp mặt nhé." "Được."
Chương trình Hạ tầng Tài chính Toàn cầu này được phát triển trên cơ sở các tiến bộ và kết quả đã đạt được từ quan hệ đối tác giữa IFC và Thụy Sỹ trong giai đoạn 2016 - 2021. Phó Chủ tịch UBND TP Cần Thơ Nguyễn Văn Hồng vừa ký Quyết định số 2447/QĐ-UBND
Hái Hồng Chương 17. Chương trước Chương tiếp. Cái người Trình Ý này, muốn tỏ vẻ cũng không có ý gì mới, quay đi quay lại cũng chỉ có mỗi một chuyện là đi xem phim. Khi đi trên đường, Chu Hồng Hồng nhắc sao không đổi đi thư viện đọc sách hoặc là làm gì đó khác
Xxxw9. Chu Hồng Hồng bị hành động này của Trình Hạo doạ cho sợ hãi, chạy đến sát bên Trình Ý, trốn vào sau lưng hắn. Trình Ý một tay che chở cô, lạnh lùng nhìn động tác khoa trương của Trình Hạo. "Em dâu, là anh có lỗi với em." Khi Trình Hạo ngẩng đầu lên, ánh mắt đã đỏ bừng, mơ hồ hai dòng nước mắt như chực rơi xuống, "Chuyện anh hối hận nhất, chính là năm đó đã có hành vi man rợ. Người mà anh đây phải xin lỗi nhất, chính là em dâu."Tầm mắt Trình Ý dừng trên vết thương nơi chân Trình Hạo, chậm rãi mở miệng, "Vậy anh đi chết đi." Trình Hạo tự động bỏ lời này sang một bên, tiếp tục dập đầu, "Em dâu, em chịu tha thứ cho anh không?" Chu Hồng Hồng bắt lấy tay Trình Ý, không biết nên trả lời như thế nào. Nhưng Bà Cả đứng một bên không chịu nổi nữa, đi tới giúp đỡ Trình Hạo, ánh mắt tiêu điều lạnh lẽo nhìn về phía Chu Hồng Hồng. Chu Hồng Hồng chán ghét Trình Hạo, nhưng đối với Bà Cả thì ngược lại không có ý kiến gì. Bà Cả trước kia thường hục hặc tranh chấp với Bà Hai để tranh giành tình cảm, sau này chồng thì mất, bố chồng cũng không còn, bà cũng không biết còn muốn tranh cái gì nữa. Cho nên mấy năm nay, tính tình của bà càng ngày càng đạm bạc, đối đãi với Trình Ý và Chu Hồng Hồng tựa như người trong gia đình. Chu Hồng Hồng không hi vọng khiến Bà Cả khó xử, bèn nói, "Biết sai mà có thể thay đổi là tốt rồi." Cô lại nghĩ đến Trình Hạo nếu cứ nói vậy sẽ làm hỏng thanh danh của mình, lại nói, "Thực ra đêm đó cũng không phát sinh chuyện gì, hơn nữa giờ tôi và Trình Ý rất tốt." Lời này nói ra làm cho vài người kinh ngạc, trong đó bao gồm cả Trình Hạo. Bà Hai có chút kích động, "Hồng Hồng năm đó con không có bị bắt nạt hả?" Chu Hồng Hồng gật đầu, sau đó cảm giác được Trình Ý lại bắt đầu mài vết chai trong lòng bàn tay của cô, cạo một vòng lại một vòng. Trình Hạo giống như thở phào nhẹ nhõm, "Cũng tốt, nói như vậy đối với tất cả mọi người đều tốt. Mọi chuyện cứ theo ý của em dâu đi, hai chúng ta không có làm gì cả." Chu Hồng Hồng sửng sốt, "Anh nói cái gì vậy, sự thật vốn chính là như thế." Trình Hạo mỉm cười nói, "Ừ, em dâu nói như thế nào thì như thế đó." Lời này của hắn ngược lại khiến cho mọi người cảm thấy như là Chu Hồng Hồng bẻ cong sự thật vậy. Chu Hồng Hồng vội vàng nói. "Anh nói lung tung cái gì vậy?" "Vở kịch này anh cứ diễn một mình mà rất vui vẻ nhỉ?" Trình Ý nắm lấy bả vai Chu Hồng Hồng, an ủi vỗ hai cái, sau đó nhìn xuống Trình Hạo đang nửa nằm nửa bò phía dưới, khoé môi nhếch lên cười, "Vợ của tôi như thế nào, tôi là người rõ ràng nhất, không tới phiên anh xía vào." Sắc mặt Trình Hạo khẽ biến, nhưng rất nhanh liền điều chỉnh trở về bộ dáng ăn năn sám hối. Hắn vịn tay Bà Cả, chậm rãi đứng lên. "Anh biết rồi." Sau khi ổn định thân mình, hắn lại khom người xin lỗi, "Chú Hai, em dâu, cám ơn hai người đã tha thứ cho anh."
Đặng Thúy Bình trọng thương vẫn chưa tỉnh lại, Trình Hạo bỗng mất xúc của Bà Cả rất kích động. Loại cảm giác mất đi rồi lại có được, được rồi lại mất, đau thấu cả tim can của Hai cũng hiểu được chút ít lý do trong đó, nhưng nghĩ đến vẫn không muốn cho Bà Cả biết chuyện Trình Hạo phạm tội. Bà có hỏi Trình Ý, Trình Hạo rốt cuộc là đã đi Ý trả lời, "Không biết." Dù sao kết cục không tốt là được khi ông Đặng đi, cũng lên tiếng chào hỏi Trình Ý, những chuyện khác thì không nói gì. Trình Ý không thích tự mình động thủ xử lý mấy loại chuyện này, cho nên giao cho ông Đặng thì không còn gì tốt Hậu Loan, Đường Chỉ Mạn và anh Tưởng thuthập chứng cứ Trình Hạo phạm án xong rồi quay trở về thành phố Ý đợi những người râu ria đều rời đi, mới chở Chu Hồng Hồng trở về thành như đến tận bây giờ Chu Hồng Hồng mới biết bên cạnh người đàn ông này lại có một mạng lưới quan hệ khổng lồ đến thế. Quay đầu nhìn gò má hắn trong lúc lái xe, cô hỏi, "Trình Ý, anh còn gạt em bao nhiêu chuyện nữa?""Những gì em nên biết thì đều biết hết rồi." Đây là lời nói thật. Cô không nên biết, hắn cũng không có ý định nói cho cô biết."Vậy lương một năm của anh được bao nhiêu?" Cô cảm thấy rất thất bại, cô cũng không nắm rõ hắn kiếm được bao nhiêu, chỉ hiểu là hắn chi tiêu rất rộng nghiêng sang liếc cô một cái, đùa cợt, "A, Chu Hồng Hồng, em cũng đi theo con đường của đám hám tiền nữa hả.""Em chỉ hỏi một chút."Trình Ý than một tiếng, "Không để em chết đói đâu.""Trình Ý, chúng ta vẫn nên tiết kiệm tiền. Việc buôn bán, có thu cũng có chi, dành dụm chút ít tiền mới có bảo đảm.""Ừ." Hắn cười."Trên thẻ của anh cũng không có bao nhiêu tiền."Chu Hồng Hồng sửng sốt. Nhưng cẩn thận ngẫm lại, phòng của hắn, rồi xe, cùng với toà nhà mở quán bar kia, tất cả đều là dựng lên bằng hai bàn tay trắng, còn xoay vòng nữa, quả thật cũng không thể kiếm ra nhiều tiền được. Cô hơi mím môi, nghiêm mặt nói "Mấy năm nay anh đều gửi sinh hoạt phí cho em, em đều giữ lại, tự em cũng có tiền gửi ngân hàng. Nếu anh muốn dùng thì cứ nói với em, em đưa cho anh."Trình Ý liếc nhìn biểu tình nghiêm túc của cô."Cho anh hết hả? Vậy thì em sẽ thua thiệt lớn đấy."Cô không hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, "Cái này thì có gì thiệt thòi chứ."Hắn vừa cười, vừa true cô nói, "Vợ, nhiều năm như thế rồi, chắc em tích được không ít tiền nhỉ?"Cô gật gật đầu, "Tiền lương của em, chắc cũng không đến bảy tám vạn*. Tấm thẻ anh đưa em em cũng không dùng đến, tính lại chắc hẳn cũng có hai mươi mấy vạn đấy."*một vạn tức là Nhân dân tệ , tương đương tầm việt nam đồng"Ừ." Ý cười của Trình Ý càng sâu, "Quả nhiên là vợ ngoan." Trong lòng Chu Hồng Hồng luôn nhớ kỹ, Hồng Oa trang hoàng lại chắc sẽ tốn rất nhiều tiền, thẻ của Trình Ý lại không còn bao nhiêu, liền định đem khoản tiền tiết kiệm của mình chuyển cho hắn. Tấm thẻ hắn cho cô, cô cũng lấy ra thủ giờ nghỉ trưa, cô đi xuống ngân hàng ở dưới toà nhà công ty chuẩn bị chuyển khoản cho hắn. Trong lúc chờ đợi, rảnh rỗi không có việc làm, cô liền đem nhật ký chuyển gửi của cả hai tấm thẻ in ra, kiểm tra lại một chút, muốn lát nữa sau khi chuyển tiền xong thì tính toán lại một đó cô liền kinh Hồng Hồng nhìn con số trên màn ảnh của máy, trợn mắt há hốc mồm. Có phải là có ai chuyển sai tiền cho cô rồi hay không... Vì sao... Sao lại có nhiều con sốnhư vậy?Cô đứng ở nơi đó, một lúc lâu đều không có phản ứng gì. Cho đến khi có người ở phía sau không kiên nhẫn thúc giục, cô mới phản ứng lại. Cô vội vàng lấy thẻ ra, ngồi trở lại khu chờ, trong đầu rối loạn không bình tĩnh Hồng Hồng cuối cùng cũng không chuyển khoản cho Trình Ý, cô đóng dấu in nhật ký chuyển nhận nói, tấm thẻ này là cho Chu Hồng Hồng tiêu dùng trong sinh hoạt, nhưng sau khi côvà Trình Ý ở chung, cô gần như không có cơ hội tiêu tiền, cho nên cũng không sử dụng đến tấm thẻ cứ danh sách tỉ mỉ được in ra, lúc mới bắt đầu, hắn cũng chỉ chuyển cho cô khoảng một, hai ngàn. Sau này, mức tiền dần dần tăng lên, đến năm ngoái, số tiền gửi cho cô trong một tháng đã lên tới bảy con số*.*7 con số tức là ít nhất là nhân dân tệ tương đương Híc, thế mà chị dám khoe chị để được 7, 8 vạn, hự hựLúc này Chu Hồng Hồng nói không nên cái cảm giác trong lòng là như thế nào, bỗng nhiên cô muốn khóc. Trốn vào trong góc khuất,cô gọi một cú điện thoại cho Trình Ý, vừa cất giọng liền nức nở, "Trình Ý..."Bên kia giọng nói của hắn vô cùng nghiêm túc, "Làm sao vậy? Bị ai bắt nạt hả?""Anh là tên đần độn..."Giọng hắn chậm lại, "Vợ, em đừng khóc, đã xảy ra chuyện gì? Hả?""Anh là tên đần độn.""Vợ nhớ anh mà cũng khóc được sao?" Hắn bắt đầu không đứng đắn."Anh là tên đần độn!""Thật sao, em nói cái gì thì là cái đó.""Em đang ở ngân hàng..."Trình Ý lập tức hiểu rõ, dụ dỗ nói, "Sao thế, biến thành tiểu phú bàcũng muốn khóc ư.""Sao lúc chúng ta ồn ào đòi chia tay anh cũng không nhắc đến số tiền kia?" Cô vẫn nghẹn ngào."Đó là đưa cho em, anh không có ý định đòilại."editor ôi kiểu mẫu anh không đòi quà chuẩn nè Cô vẫn lải nhải nói, "Anh cho anh là phú nhị đại* hả, có núi vàng núi bạc để tiêu hả."* thế hệ thứ hai của nhà giàu"Anh không phải là phú nhị đại, nhưng mà anh là người đàn ông của em." Khi Trình Ý nói những lời này nghe rất ôn nhu dịu Hồng Hồng hít hít mũi, nước mắt càng chảy càng nhiều. Cô gắt gao che miệng mình, không cho hắn nghe thấy tiếng khóc của cô điểm Trình Ý mới kinh doanh quán bar, kinh tế rất khó phải trả khoản nợ hắn mượn lão thái gia để làm vốn, cùng với tiền thuê nhà, lại gánh cả chi phí sinh hoạt, học phí của cô. Cô nghĩ tới gần đây hắn cũng gầy đi rất nhiều, liền thông suốt muốn chuẩn bị cho hắn những bữa cơm đủ dinh dưỡng, một ngày ba bữa thêm cả ăn khuya, hơn nữa cơm nước còn phải thật phong xét cho cùng tiền mua nguyên liệu nấu ăn, chẳng phải cũng lại là hắn kinh nguyệt tháng này của Chu Hồng Hồng chưa có ngày, cô phát hiện đã chậm mất một tuần lễ. Trong lòng cô cũng đã có chút chuẩn bị. Với sức mạnh và tần suất của Trình Ý, nếu cô còn không mang thai, vậy thì phải đi bệnh viện kiểm tra làm, Chu Hồng Hồng liền bắt xe chạy về nhà. Xuống xe xong cô vội đến cửa hàng tiện lợi gần nhà mua que thử khi cẩn thận đọc kỹ hướng dẫn sử dụng, cô liền đi vào phòng tắm. Lúc đi ra, trên mặt của cô không che giấu được vui sướng. Đưa tay phủ lên bụng của mình, nhanh chóng gọi điện thoại cho Trình Ý."Vợ?"Đầu dây bên kia có giọng nói của phụ nữ truyền đến, thoáng nghe qua, Chu Hồng Hồng không nhận ra là ai. Cô đi thẳng vào vấn đề, "Trình Ý, emcó thai rồi."Sau đó thì không nghe thấy tiếng gì của hắn nữa."Trình Ý?"Thanh âm hắn rất nhẹ, "Vợ, em lặp lại lần nữa.""Emcó thai rồi."Hắn dừng lại một chút, hỏi, "Con trai hay con gái?""..." Cô hết chỗ nói rồi. "Bây giờ làm sao đã biết được?""Vợ, chờ anhnhé." Giọng nói của hắn lại vang lênở đầu kia, "Đường Chỉ Mạn, phương thuốc lần trước cô cho anh Tưởng đó, ngày mai cũng chép cho tôi một bản. Cái bụng của vợ ta có động tĩnh rồi."Chu Hồng Hồng cười tư của Đường Chỉ Mạn, Chu Hồng Hồng có chút phát hiện. Nhưng nghe Trịnh Hậu Loan nói, trong công việc Đường Chỉ Mạn và Trình Ý hợp tác rất tốt, hơn nữa Đường Chỉ Mạn tự biết đúng mực. Vì thế Chu Hồng Hồng cũng sẽ giả bộ không khi Trình Ý không làm việc đàng hoàng, cũng đã là kẻ vạn người mê. Theo tuổi tác lớn dần lên, tà khí của hắn quá nặng, mức độ được hoan nghênh chỉ có tăng chứ không qua, bây giờ Chu Hồng Hồng tin tưởng Trình Ý chạy về, Chu Hồng Hồng đang ở trong phòng bếp nấu đồ ăn. Hắn ôm cô từ phía sau lưng, nhẹ nhàng xoa lên bụng cô. "Chu Hồng Hồng, trong bụng em có một Tiểu Hồng Hồng."Cô đẩy tay hắn, vặn bớt lửa trên bếp, "Anh thích con gáiư?""Dĩ nhiên." Hắn hôn cô, cười vô cùng đắc ý. "Là một bé gái ngoan ngoãn giống vợ anh."Cô ngửa đầu nhăn mặt nhìn hắn, "Trình Ý, chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị làm xác minh cho giấy khai sinh đó.""Nhanh như vậy? Lúc này đã phải làm rồi hả?"Cô gắng sức nhéo hắn, mang theo hàm ý tức giận. "Em có một đồng nghiệp, vừa mang thai đã phải đi làm chứng minh, cho đến tận lúc sinh, chứng minh mới có đó.""Không có việc gì. Không phải trình ra chứng minh, đến lúc đó làm cũng được.""..."Trình Ý lại véo mặt của cô, bóp bóp lại thành hình dáng heo con, hắn hài lòng, cười hì hì. "Chứng minh là việc nhỏ. Em đừng chỉ lo lắng cái này lo lắng cái kia, tâm tình của emsẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ của hai ta đấy."Cô căm tức đẩy hắn Ý thấy cô thật sự tức giận, vội vàng ôm lấy, sợ cô không cẩn thận đụng vào đồ làm bếp. "Vợ, em muốn hai ta đi đăng ký hả?"Chu Hồng Hồng trừng mắt với hắn, "Em mới không thèm." Cái gì gọi là cô muốn, chẳng lẽ hắn không muốn sao?"Đừng nóng giận, nào, để anh hôn một cái." Nói xong Trình Ý liền hôn xuống, cho đến khi cái miệng chu ra của cô hồng lên, hắn mới cười nói, "Hai ta đợi qua chút thời gian nữa thì đi đăng ký nhé.""Vì sao?" Cô còn chưa hài vuốt ve cánh môi của cô, "Thời gian này anh hơi bận, không rảnh cầu hôn. Chờ làm xong mới tính."Cô sửng sốt, "Anh còn muốn cầu hôn?"Trình Ý kỳ quái nhìn cô, "Không phải đều là những bước phải làm hay sao?"Làm... trình tự... làm....Chu Hồng Hồng cắn răng nghiến lợi. "Trình Ý, anh cút ra ngoài cho em!"- Một hôm nào đó, Trình Ý ra bên ngoài một chuyến, nói là có một cuộc đấu giá. Chu Hồng Hồng cũng không biết hắn tại sao lại thấy hứng thú với đồ thưởng buổi tối, cô luôn bị hắn quấn quít đã quen, một khi không có hắn ở nhà, côlại cảm thấy lạnh lẽo vắng vẻ, vì thế đêm nay giấc ngủ không tốt hôm sau, cô tan tầm về nhà sớm, nấu xong đồ ăn, bèn chờ hắn trở Trình Ý trở về, trong tay cầm một hộp gỗ nhỏ, trên mặt là vẻ tươi cười đã thành chiêu bài riêng của hắn, "Vợ, anhcó quà cho em.""Quà gì?" Chu Hồng Hồng buồn bực, "Hôm nay cũng không phải là ngày đặc biệt gì."Hắn đi đến bên cạnh cô, mở hộp gỗ ra, bên trong là một cây trâm. Ánh ngọc loá mắt, hoa mỹ lại độc luôn thích Chu Hồng Hồng để tóc dài. Hắn dùng cây trâm cài lên đầu của côngắm nghía, tán dương "Vợ anh thật là đẹp.""Đây là...?" Cô hoàn toàn ngơ ngẩn, không hiểu làm sao hắn có thể chạy xa đến thế để đi đấu giá vật này."Bạch ngọc phượng trâm, đời Minh, đây chính là ngự dụng thượng phẩm."* ngự dụng thượng phẩm đồ dùng thượng đẳng cho hoàng thất Cô vẫn chưa hiểu, đầu óc còn đang mù Ý cười, ra hiệu cô bới mái tóc Hồng Hồng tùy tiện búi tóc, hắn nhẹ nhàng cài cây trâm lên búi tóc trên đầu cô."Vợ, em muốn đi đăng ký sao?"Nói đến đề tài này, cô sẽ tức giận."Không muốn.""Nói thật, Chu Hồng Hồng. Anh thật không cảm thấy tờ giấy kết hôn kia có tác dụng gì." Hắn nhìn phượng trâm trên tóc cô, kể lại. "Kết hôn xong còn có thể ly hôn được đấy."Cô trầm mặc."Với cái tính ngây ngốc như em ấy à, muốn thật sự không thích em, anh đùa giỡn, dùng chút thủ đoạn là có thể cho em ly hôn mà không lấy được một xu."Cô cúi đầu, quả thực nếu muốn xài tâm kế cô còn kém hắn Ý thấy cô như lại mất hứng, vì thế ôm lấy hông cô, cúi đầu cọ cọ trán của cô, "Vợ, anh nói anh không phụ em, thì sẽ không phụ em. Có hay không có tờ giấy đăng ký thì có khác gì đâu."Cô buồn buồn đáp, "Ừ.""Chu Hồng Hồng, cậy phượng trâm này, là của bà ngoại lưu lại cho mẹ anh, bảo là muốn truyền cho vợ anh, sau đó đời đời truyền xuống. Mẹ anh khi vừa sinh anh ra, cuộc sống rất vất vả, bà liền đem này cây trâm này đi cầm. Sau đó bố anh muốn đi mua về, nhưng không tìm được. Tuy mẹ anh ngoài miệng không nói gì, nhưng thật ra trong lòng vẫn nhớ kỹ món đồ này."Chu Hồng Hồng nghe xong như hiểu ra điều gì, ngẩng đầu nhìn lên mặt hắn, tình cảm trong ánh mắt hắn làm côcảm động không thôi."Đây là tín vật truyền cho vợ, em đã hiểu chưa?"Cô gật Ý mặt mày hớn hở, "Chu Hồng Hồng, hai ta đi đăng ký đi."
Cùng đọc truyện Hái Hồng của tác giả Giá Oản Chúc tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Đô thị thình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến ngược tâmEdit LinhBeta Ishtar, Hoàng LamChu Hồng Hồng yêu Trình Ý, nhưng cô không muốn tiếp tục dây dưa lộn xộn với hắn như vậy Ý không biết mình có yêu Chu Hồng Hồng hay , nhưng đời này hắn đã định chính là vật chính Trình Ý, Chu Hồng Hồng / Phụ diễn Thời Tiệp Nghệ.
Chu Hồng Hồng ngơ ngác ngỡ ngàng. Cô vốn là người dễ mềm lòng, bằng không cũng sẽ không bị Trình Ý lấn áp nhiều năm như vậy. Nhưng cô cũng là một người con gái rất cẩn thận với tình yêu. Cô đồng cảm với những gì Thời Tiệp Nghệ trải qua, nhưng trong lòng lại chua xót nói. "Nếu anh hối hận... Có thể cùng cô ấy nối lại tình xưa."Trình Ý nhíu mày, "Nói cái gì đó, anh đã có em rồi.""Chúng ta đã chia tay, anh bây giờ là ngườitự do." Cô đã không chỉ một lần nhắc nhở hắn điều này, hắn lại chẳng hề nhớ nói của hắn càng trầm lắng hơn, "Anh và cô ấy còn chia tay sớm hơn nữa, đó đã là chuyện từ năm nào rồi.""Trong lòng anh thì sao? Chắc cũng có suy nghĩ nếu lúc trước không chia tay cô ấy thì tốt biết bao. Vì lùi bước mà lựa chọn tôi, giờ hối hận rồi đúng không?" Chu Hồng Hồng đẩy hắn ra. Cô không nghĩ mình lại có thể biểu hiện như một oán phụ như vậy, nhưng cô không nhịn thật sự không nhịn đứng ở trước mặt cô, tùy cô phát tiết. "Em lúc nào cũng thích suy nghĩ lung tung, anh nói anh hối hận cùng em lúc nào?""Anh vừa mới nói đó." Đẩy hắn không được, cô nắm lấy cánh tay hắn mà Ý nhìn cô đỏ hốc mắt, nước mắt trong suốt trong đó lung lay sắp rơi xuống. Hắn giơ tay lên muốn xóa sạch chúng, lại bị cô nghiêng đầu né tránh. Hắn vô cùng ảo não. "Anh là hối hận năm đó không biết cô ấy sinh bệnh, chuyện của hai ta còn làm tăng thêm bệnh tình của cô ấy."Cô cắn môi không nói, một mặt tỏ vẻ quật vỗ về mái tóc dài của cô, nhẹ giọng nói "Nhưng mà anh đã từng giả thiết, nếu anh và cô ấy vẫn tiếp tục thì sẽ ra sao, anh tình nguyện thà là như bây giờ."Chu Hồng Hồng dường như nghe không hiểu lời của hắn, không có chút phản ứng lướt qua mặt của cô, ngữ điệu thoáng sốt ruột. "Chu Hồng Hồng, em đừng mãi nghĩ anh và cô ấy như thế nào, tất cả đều đã từ rất lâu trước kia. Lần này chẳng qua là anh thấy cô ấy bị bệnh, mới đi cùng cô ấy thôi. Nếu không, cô ấy đã có cha của đứa trẻ, anh cũng có vợ, gặp mặt làm gì."Cô vội vã nhìn về phía hắn, khuôn mặt yêu mỵ, sau đó lại nhớ tới cái gì đó, bèn nói "Cô ấy thích ba của đứa trẻ... Cũng là bởi vì giống anh thôi.""Không giống, tuyệt đối không giống." Trình Ý đã từng xem qua ảnh chụp người đàn ông kia, hắn chẳng nhìn ra giống ở điểm nào. "Thời Tiệp Nghệ nói hắn là ôn cái gì ngọc, anh nào có ẻo lả như vậy.""Làấm áp như ngọc." Cô khép mi, sau đó thay bằng giọng ghét bỏ, "Đó cũng không phải là ẻo lả, chỉ là không thô lỗ giống anh mà thôi." Hắn nghe xong, lại cười xấu xa "Anh không thô, làm sao khiến em thích."Chu Hồng Hồng tức giận. "Anh cút đi.""Được rồi, anh đã nói rồi. Anh không làm em." Hắn kéo cao taycô, hung hăng vỗ mu bàn tay cô vài cái, "Ngoan, đừng nghĩ lung tung. Anh không hề hối hận khi ởcùng với em. Chẳng qua chỉ là, nếu hai ta chậm lại một chút, có lẽ bệnh của cô ấy rất nhanh đã có thể khỏi rồi."Bản thân Trình Ý cũng biết, nếu năm đó hắn biết chân tướng, theo cá tính của hắn, chắc chắn sẽ không bỏ Thời Tiệp Nghệ. Nhưng mà bây giờ, hắn đã trải qua thời gian cùng Chu Hồng Hồng, tâm tình dĩ nhiên đã khác xưa."Đều tại anh cầm thú cường gian tôi, nếu không tôi cũng sẽ không cùng với anh." Cô lại bắt lấy tay hắn cắn, vô cùng hung thật bình tĩnh, cứ như thứ cô cắn không phải tay của mình. "Anh cường em lần đó là chuyện không hối hận nhất trong đời này, nếu không làm sao trói được em.""Lưu manh, tội phạm cường gian!" Chu Hồng Hồng rất bực tức, mặt đã nhăn thành một đoàn."Lúc ấy anh cũng từng cho em đi kiện, là chính em không đi thôi. Lông phía dưới của em anh cũng nhổ biết bao nhiêu cái khụ mình dịch nguyên văn, bây giờ mới đến nói là anhcường gian?""Anh —— "Trình Ý cọ cọ trán cô, "Được rồi, anh là cầm thú, anhcường gian em sao, cái gì cũng là lỗi của anh. Đừng khóc, mới mồng ba tết thôi, khóc sướt mướt là điềm xấu đó."Cô đành chịu đựngkhông cho nước mắt rơi xuống."Thời Tiệp Nghệ hiện tại đãnhớ lại người đàn ông kia. Người nhà cô ấy đang nhờ các mối quan hệ để tìm kiếm, sẽ không có chuyện gì liên quan đến anh nữa." Nói xong, hắn liếc cô một cái, bổ sung một câu, "Em nói xem có muốn anh đến hỏi cô ấy thử xem, ai có thể cả ngày lẫn đêm ở bên cô ấy?"Chu Hồng Hồng bị lời này gợi nhớ, sợ run lên, mới nói "Cô ấy cũng rất khổ, người mình yêu mất tích, đứa nhỏ cũng không còn, lại bị loại bệnh di truyền này. Anh chớ đi chọc cô ấy... Hi vọng cô ấy sớm ngày khôi phục...""Không ăn giấm sao?" Hắn cười nhẹ, hôn lên gương mặt ra sức giãy dụa, "Tôi thật không muốn để ý đến anh. Nhanh lên đi, tôi muốn đi ngủ."Hắn lại nổi lên sắc tâm, "Chu Hồng Hồng, em choanh hôn một chút, chỉ một chút thôi, anh hôn rồi sẽ đi." "Cút đi." Cô đẩy mặt của hắn, "Đồ lưu manh."Trình Ý cuối cùng cũng chỉ ngắm nhìn môi của cô, lưu luyến đi ra cửa. "Được rồi, được rồi, em đừng tức giận, anh sẽ chờ em lại trở về làm vợ của anh.""Anh cứ chờ suốt đời đi." Chu Hồng Hồng lạnh mặt, ở phía sau đá ga của làng Vĩnh Cát rất nhỏ, mỗi ngày chỉ có một chuyến xe trở về thành phố S. Lúc Chu Hồng Hồng đến đó, đã không còn vé ngày mồng năm nữa. Cô đành phải đixe buýt lên thị trấn đón xe gần hết đợt nghỉ tết, người ra vào nhà ga tấp nập. Cô chờ đợi trong dòng người dài ngoẵng, chật chội để đón sắp tới phiên cô, Trương Nhạc Minh điện thoại tới, hỏi cô hôm nào về làm việc. Nghe thấy cô còn chưa mua được phiếu, hắn đột nhiên nói, "Nếu không thì tớ đến đó đón cậu."Chu Hồng Hồng ngớ người ra. "Như vậy rất phiền toái, cậu chạy đến bên này thì tớ cũng đã phải đợi mấy tiếng nữa rồi."Đầu bên kia không nghe thấy giọng hắn nói, đại khái cũng hiểu được đề nghị này là không thực mặc dù không thực tế, trong lòng cô cũng cảm thấy thật ấm áp dễ chịu. "Trương Nhạc Minh, cám ơn cậu.""Cảm ơn cái gì, tớ cũng chưa giúp được gì." Hắn cười cười, sau đó thân thiết hỏi "Nếu không mua được vé thì cậu phải làm sao bây giờ?""Tớ có người bạn hôm đó cũng về thành phố, nếu như không mua được vé, hôm đó tớ sẽ đi nhờ xe."Ngồi xe của Trình Ý là sự lựa chọn cuối cùng của Chu Hồng Hồng. Nếu như có thể mua được vé, cô sẽ có thể an toàn về thành này là bởi vì, Trình Ý hai ngày nay rất dính người, cô bị hắn quấn quít đếnsợ. Hắn vốn là loại người vô lại, nay lại thêm da mặt dày đến vô cùng. Thật may là hôm nay, hắn và đám bạn rượu thịt của hắn đi leo núi, bằng không cô còn không chắc mình có ra khỏi thị trấn Hồng Hồng có lúc nghĩ lại, mình đối với Trình Ý có quan trọng đến vậy sao? Trước kia thì thật đúng là không hề quan lẽ là trời cao thương sót, cô mua được vé ngày mồng năm. Mặc dù là chuyến xe rất được may mắn này, cô lại suy nghĩ tìm cách lừa Trình Ý. Cô tính toán sáng sớm ngày mai phải đi xe buýt đường dài, nhưng quan trọng nhất là mẹ cô đừng nói lỡ phần đi gì đến công ty thì sau đó tính tiếp... Dù sao Trình Ý cũng không biết công ty của cô ở đâu, hắn cũng không thể tìm khi về nhà, Chu Hồng Hồng giải thích với mẹ Chu, bảo ngày mai Trình Ý không rảnh đưa cô trở về thành phố, cô đã mua vé Chu không hề hoài hôm đó, Chu Hồng Hồng đề phòng Trình Ý thình lình đến nhà tìm. Khi hắn gọi điện thoại cho cô thì cô chủ động nói muốn đi ăn không để cho hắn nghi ngờ, thái độ của cô vẫn rất lạnh Ý có vẻ hết sức ân cần, lúc gọi món đều chăm sóc theo khẩu vị của thế cô mới biết, thì ra hắn cũng biết sở thích của đem ý nghĩ này nói với liếc xéo cô, "Tốt xấu gì thì cũng ngủ với em bảy năm, đây là điều cơ bản nhất."Chu Hồng Hồng cũng rất bàng không hề không yêu Trình Ý. Ngược lại, cô thật sự thương mà hắn giữ cô lại như vậy, cô vẫn không động lòng. Hắn đối với cô không tốt, thì cô không vui. Bây giờ mỗi ngày hắn đều dỗ cô, cô lại vui không nổi. Nỗi chờ mong trong lòng cô, vẫn không được đáp ứng. Cô nghĩ, nếu không chiếm được, vậy thì tình nguyện không cần. Không thấy hắn, không nghĩ đến hắn, vậy trong lòng cũng sẽ không chuyện của Thời Tiệp Nghệ, cô không phải là không tin hắn, chẳng qua là cô sợ. Cô sợ nhỡ Thời Tiệp Nghệ lại phát bệnh, hắn sẽ lại ném hết thảy xuống vội vàng chạy đến với cô muốn chiến thắng quá khứ của hắn, nhưng ai sẽ cho cô sức lực đây...Trước khi về nhà, Trình Ý kéo Chu Hồng Hồng quẹo vào chỗ tối trong ngõ nhỏ, lòng tràn đầy vui mừng nói "Hôm nay, cho anh hôn một cái, được không?"Chu Hồng Hồng không nhìn thấy rõ mặt của hắn, chỉ thấy đường cong mơ hồ. Thế nhưng tiếng nói vang lên bên tai, khiến cho cô hoảng hốt cảm giác được một loại thân mật thật ấm bóng đêm, giọng nói của hắn mê hoặc cô. Cô sửng Ý thấy cô không phản kháng coi như là đã chấp nhận, cúi đầu chuẩn xác dán lên môi Hồng Hồng phản ứng lại, sau đó có chút kháng cự, đang muốn lui về phía sau đã bị hắn chế trụ. Hắn rất ít khi quấn quít dịu dàng như thế, động tác thong thả mà thương tiếc, một tấc lại một tấc tìm ngửa đầu, gắt gao kéo áo của hắn. Trong khi hắn trằn trọc mút cánh môi cô, cô gần như mềm nhũn muốn ngã xuống, bị hắn đúng lúc kéo nâng thân thể của cô lên, kỹ xảo tuyên bố muốn dụ hoặc đến khi ngã tư đường phía ngoài truyền đến tiếng nói chuyện, Chu Hồng Hồng mới hoàn hồn. Cô sợ bị người khác nhìn thấy, kích động vỗ Trình Ý đang hôn hứng thú, sao có thể để ý đến giằng co môi của cô không chịu buông, đến khi bức cô không thở được, mới vẫn chưa thỏa mãn buông cô ra."Chu Hồng Hồng, đêm nay em thật ngoan." Hắn hơi hổn hển, lau mổ môi của cô, "Anh muốn em luôn ngoan như thế này."Đúng vậy, nếu cô vẫn ngoan như vậy thì tốt thật thì, ngay tại ngày hôm sau, Chu Hồng Hồng chạy Ý hẹn với cô là mười giờ sáng. Cô nói hành lý không nhiều lắm, không cần hắn giúp đỡ, đến lúc đó cô sẽ đến thẳng nhà họ Trình. Nói xong, cô còn hôn nhẹ hắn một cái, kết quả khiến hắn một phen lại quấy rầy Ý bởi vì được hôn đến mê hồn, cô nói cái gì hắn đều đồng mười giờ, Chu Hồng Hồng không xuất hiện, Trình Ý chỉ nghĩ là cô đến muộn. Nhưng cho đến mười giờ mười lăm phút cô cũng không có tin tức gì, hắn cảm giác có gì đó không thích thoại của cô lại trong trạng thái không liên lạc lại đợi một lúc, lại gọi tiếp, vẫn không có tín Ý vội vàng chạy tới nhà họ Chu, nhấn chuông cửa đến nửa ngày, cũng không có người đáp mặt của hắn mây đen dầy đặc, quả thực là sấm chớp đùng quay về nhà họ Trình tính lái xe trở về khéo gặp Bà Hai đi ra sân sau, thấy thần thái buồn rười rượi của con trai mình, bà vội thăm dò hỏi một câu, "Sao không đợi Hồng Hồng?""Đợi?" Trình Ý nhếch mép cười, cảm xúc lung tung trong lòng đã khiến cho hắn không thể che giấu."Cô ấy chờ chết đi!"
HÁI HỒNGTác giả Giá Oản ChúcThể loại Hiện đại, thanh mai trúc mã, ngược tâm ngược thân, siêu sạch siêu sắc, HEĐộ dài 65 chương + 4 PNTình trạng Hoàn edit-Thông thường, khi viết review cho một truyện, tôi thường viết theo lối kể bao quát. Nhưng đối với câu chuyện “Hái hồng” này, tôi sẽ thay đổi cách thức một chút. Thay đổi như thế nào và lý do tại sao, các bạn đọc rồi sẽ chính Trình Ý, là đứa cháu nội ngoài giá thú của Trình gia. Tuy hai mẹ con hắn được Lão thái gia cho phép cùng sống trong nhà họ Trình cùng với bà Cả, nhưng chưa bao giờ được thừa nhận. Có lẽ là vì vậy, sự trưởng thành của hắn vuông tròn thế nào, Lão thái gia cũng chưa từng quan tâm. Hắn học hành bết bát, thường xuyên tụ tập với đám lưu manh trong làng, nói tóm lại là không có gì tốt đẹp có ý nghĩa nhất mà hắn làm cho Trình gia, có lẽ chính là việc gánh tội thay cho anh trai cùng cha khác mẹ của hắn là Trình Hạo. Tên Trình Hạo này ham mê nữ sắc, đã từng khiến cho một cô gái mất hết thanh danh phải tự sát, lần này lại gây ra chuyện động trời, đi cường bạo một cô thôn nữ tên Chu Hồng ở làng nhỏ, tuy Trình gia là một gia đình danh giá, cũng không tránh khỏi miệng lưỡi thế gian. Lão thái gia muốn dẹp yên mọi chuyện, bắt Trình Hạo chịu trách nhiệm với cô gái đó, hắn lại chạy mất. Thế là, Trình Ý đi thay.“Tôi là Trình Ý, người đàn ông sau này của cô.”Đối với cô gái Chu Hồng Hồng này, Trình Ý không hề có ấn tượng. Bản thân hắn có một diện mạo mê người. Trên đời, phụ nữ sợ nhất chính là loại đã đẹp trai mà còn lưu manh như hắn. Thế nên, chuyện hắn đi chịu trách nhiệm với Chu Hồng Hồng, cứ như là truyền kỳ ở cái làng nhỏ ấy vậy. Thực ra, hắn cũng chẳng phải xuất phát từ tâm ý gì cả, chẳng qua là có thỏa thuận ngầm với Lão thái gia, đồng thời muốn dùng chuyện này để che đậy mối quan hệ không được ủng hộ của hắn và mối tình đầu Thời Tiệp dĩ chuyện kết giao từ lúc còn thanh thiếu niên ở làng cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm. Nên là, sau khi thỏa thuận xong, hắn theo lời dặn của Lão thái gia, chăm sóc và đưa đón Chu Hồng Hồng theo kiểu vợ nuôi từ bé vậy. Nhưng có điều, tình cảm thực sự không có, cho nên hắn rất vô tâm vô tình, đưa cô gái nhỏ vào mối tình vụng trộm của hắn, tàn nhẫn bắt cô phải chứng kiến những màn tình cảm của hắn và bạn đến một ngày, Lão thái gia phát hiện, liền đánh cho hắn một trận thừa sống thiếu chết, đuổi ra khỏi nhà. Người ở bên hắn lúc này lại không ai khác chính là Chu Hồng Hồng. Thêm nữa, bạn gái của hắn Thời Tiệp Nghệ lại ra một đòn chí mạng, yêu cầu chia tay. Trình Ý cười nhạt, người như hắn mà cũng có ngày hôm nay, thực không biết là đáng đời hay đáng kiếp trẻ nông nổi mà, yêu người này không được thì yêu người khác. Trình Ý có buồn đó, có giận đó, nhưng hắn cũng chẳng để trong lòng được bao lâu. Đứng trước một Chu Hồng Hồng nhẫn nhịn, chịu đựng, lo lắng quan tâm hắn từng thứ nhỏ nhặt nhất, hắn phát ra ý niệm, biến giả thành thật, mang cô về làm vợ.“Cưới vợ thì phải cưới vợ hiền, giống như Chu Hồng Hồng.” Đây là lý tưởng của lại chuyện của Trình Ý, bắt đầu chuyển sang nữ chính Chu Hồng Hồng. Tên sao người vậy, đích thị là một cô thôn nữ quê mùa. Cô bé ấy rất ngoan, ngoại hình không xuất sắc nhưng cũng vào hàng thanh tú. Quanh năm phải đi học rồi làm việc nhà, cho nên tay chân chai sạn cả, không được mịn màng như các thiếu nữ con nhà giàu đến nhân duyên với Trình Ý, bản thân cô cũng thấy thật khó tin. Tên Trình Hạo đó, vốn dĩ không hề xâm hại cô, chỉ mới ở giai đoạn sàm sỡ cô đã chạy thoát. Thế nhưng, ở cái làng nhỏ này, ai cũng phải sống trong miệng người khác. Vậy nên, khi thấy cô quần áo xộc xệch chạy về nhà, ngày hôm sau, câu chuyện lập tức trở thành, Chu Hồng Hồng bị cưỡng minh thế nào cũng không được, cô đành im lặng chấp nhận. Chỉ là không ngờ, Trình gia không làm thì thôi, ra tay một cái là muốn cô trở thành con dâu nhà họ tới xáo lui, Chu Hồng Hồng vốn cũng là người sống khép kín, cộng thêm tên Trình Ý vừa dụ dỗ vừa hăm dọa, khiến cho cô đành chấp nhận thế cục con dâu giả vờ. Chỉ có điều, cô không ngờ là bản thân lại thích thích, cho nên mỗi khi nghe lời Lão thái gia đi cùng hắn, chứng kiến hắn dịu dàng chăm sóc Thời Tiệp Nghệ, đối xử với cô thì hoàn toàn ngược lại, trái tim cô chua xót biết bao. Thiếu nữ mới lớn vốn là vậy, có thể dễ dàng thích ai đó không có lý do, rồi lại tự làm khổ mình vì những đoạn tình cảm chỉ toàn là bóng lưng Hồng Hồng không có cách nào điều khiển con tim, cứ như vậy để Trình Ý hết lần này đến lần khác giày xéo lên tình cảm của đây, tôi chỉ muốn nói một chút, tại sao tôi lại tách câu chuyện của nam nữ chính riêng ra như vậy. Là bởi vì trong đoạn tình cảm này, nữ chính của Trình Ý không phải là Chu Hồng Hồng, cho nên nếu tôi đưa cô ấy vào câu chuyện của hắn, như vậy thì thật không công bằng. Nhưng mà, sau khi Trình Ý chia tay Thời Tiệp Nghệ, câu chuyện “Hái Hồng” mới thực sự bắt nhau từ lúc Hồng Hồng 16 tuổi, một người vô tình một người hữu ý đóng giả thành đôi qua mặt Lão thái gia được gần một năm. Sau đó thì như đã biết, Trình Ý thất tình quyết định đi “Hái Hồng”.Cái tên nói lên tất cả, tuy rằng Chu Hồng Hồng nhu mì hiền thục, nhưng đứng trước thái độ không rõ ràng của Trình Ý, cô cũng là một bông hồng có gai. Trong lòng cô có hắn, không có nghĩa là hắn muốn chà đạp thế nào cũng cách của Trình Ý có thể nói là rất quá đáng, ngay khi xác định Chu Hồng Hồng sẽ là vợ của mình, hắn đã dùng cách thức nguyên thủy nhất, mà cũng thô bạo nhất để có được cô. 17 tuổi, Chu Hồng Hồng thất thân cho hắn, vậy mà hắn còn nghi ngờ trinh tiết của cô. Phải, cấu tạo cơ thể Chu Hồng Hồng không có cái m*** kia, nhưng nói cho cùng, có phải lần đầu hay không đàn ông mấy người không nhận ra hay sao?Nói thật, phụ nữ ấy à, nếu không có tình cảm thực sự, mấy người có muốn đè cũng không đè được đâu. Chu Hồng Hồng tuy rằng chịu sự uy hiếp của Trình Ý, nhưng bản thân cô cũng biết mình đã thích hắn rồi, cho nên ủy khuất chính là không biết hắn “làm” như vậy, có phải thích mình hay không?Sau lần đó, còn có thêm rất nhiều lần khác. Tự nguyện có, cưỡng ép cũng có, nhưng tình trạng mối quan hệ vẫn không cải Ý trong lòng rõ ràng đã có Chu Hồng Hồng, nhưng lại như không biết, chỉ cảm thấy cô và hắn ở chung như vậy là chuyện đương nhiên. Chu Hồng Hồng vẫn rất thích hắn, nhưng luôn lo được lo mất, vì hắn ngoài chuyện lăn giường ra thì chẳng chịu nói gì con người lớn lên từ vùng nông thôn lạc hậu, Trình Ý vô cùng coi trọng chuyện trinh tiết, nhưng hắn cũng thật lòng nghiêm túc muốn xây dựng tương lai với Chu Hồng Hồng, nên nhiều lần cố đè nén, để cho sự việc như cái gai trong lòng, thỉnh thoảng khẽ nhói Hồng Hồng không biết khúc mắc trong lòng hắn, lại thấy hắn suốt ngày ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, cô cũng chẳng còn tâm trí mà quan tâm suy nghĩ của hắn nữa. Hai người cứ như vậy, tạm bợ bên đến khi….Chu Hồng Hồng đi học đại học, rồi đi làm. Ở môi trường mới, cô nhận được nhiều sự quan tâm từ bạn bè, đồng nghiệp. Thật lòng cũng có, mà ý đồ đen tối cũng có. Tuy lòng cô không hề dao động, nhưng quả thật cô cũng đã mệt mỏi với mối quan hệ với Trình nữa, cô còn phát hiện, người bạn gái năm xưa Thời Tiệp Nghệ của hắn đã quay về. Thế là, sau 7 năm gắn bó với một đoạn tình cảm chông chênh đến vô lực, Chu Hồng Hồng quyết định chia định này khiến cho Trình Ý, không cách nào hiểu nổi. Mà hắn cũng không chấp nhận được. Hắn vì cô giữ thân như ngọc, cho nên cô chỉ có thể ở bên hắn mà thôi. Suy nghĩ trẻ con, đến cả phát biểu cũng chẳng trưởng thành được.“Trình Ý chỉ vào ngực của cô, “Trái tim của cô đâu? Trả nó lại cho tôi.””Nhưng mà dù sao, cú sốc này cũng là một cột mốc khiến cục diện giữa hai người thay đổi. Một Chu Hồng Hồng đức hạnh, vì không hiểu rõ tình cảm của đối phương mà giăng đầy gai nhọn. Một Trình Ý lưu manh nhưng thủy chung, không hiểu rõ lòng mình cũng không cho đối phương một cảm giác an toàn, đến khi sắp mất đi mới không màng đau đớn hái xuống đóa hồng đó cho mình.“Chu Hồng Hồng, em nhìn anh đi. Em để cho anh trở về trong lòng em đi.”Trình Ý bị gai đâm chảy máu, cũng muốn cố gắng ôm lấy bông hoa có một không hai ấy. Chu Hồng Hồng, chịu mọi đau đớn tự bẻ đi từng chiếc gai nhọn của mình, chỉ để không làm tổn thương người đàn ông mà mình yêu thương.“Cô sẽ không làm nũng với hắn, cũng không cùng hắn nói lời tâm tình. Nhưng mà, cô thương hắn.”“Trước kia khi nhớ tới anh ấy, trong lòng tôi sẽ đau. Nhưng cho dù có đau bao nhiêu, tôi cũng vẫn để anh ấy trong lòng.”Tình yêu, có đôi lúc bị bỏ lỡ chỉ vì những câu nói. Không phải là những câu nói tổn thương, hay những câu nói chỉ để giày vò lẫn nhau. Mà rất đơn giản, chính là những câu nói yêu thương nhẹ nhàng cứ để trong lòng, mãi chẳng chịu nói cảm trong lòng mình, chỉ có mình biết. Nhưng tình cảm đó là dành cho đối phương, vậy cũng phải để người ta biết mới khuất tủi hờn muốn được dỗ dành, cũng phải cho chút gợi ý, biết đâu người ấy chỉ là đang đợi một giọt nước mắt của người thương mà phải không, những con người đang đặt trái tim ở chỗ của người khác?_______" " Trích từ truyệnReview by Lâm TầnBìa Tơ Chiêu Nghi*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban
Truyện Hái Hồng của tác giả Giá Oản Chúc thuộc thể loại truyện ngôn tình, với một câu chuyện tình yêu đầy rắc là Chu Hồng Hồng, một cô nàng xinh đẹp và tự lập. Với cô tình yêu có cũng được, không có cũng được. Nếu đã yêu thì phải là người thật xứng là Trình Ý, một người đàn ông lịch lãm. Anh vẫn đang phân vân không biết có thực sự yêu cô không. Nhưng anh lại rất muốn sống với cô đến hết cuộc đời này! Xem thêm
hái hồng chương h